Tuesday, August 17, 2010

"Đi uống café"

Tôi được may mắn sống trong một khu vực có rất nhiều quán café nổi tiếng của thành phố. Nào là Bố già, Brodard, Du miên, Vô thường, riêng trên con đường nhà tôi ở thì đã có đến mấy quán café to đùng và rất đông khách như Cõi riêng, Serenata, Miền đồng thảo. Tôi rất tự hào về cái khoản được ở gần các quán café nổi tiếng và thật thú vị khi được đi bộ ra quán để nhâm nhi với bạn bè vào mỗi sáng Chủ nhật. Thi thoảng có họ hàng Việt kiều về thăm quê hương, tôi cũng ân cần dẫn họ ra quán café gần nhà để họ có thể thưởng thức hương vị café Việt Nam trong khung cảnh thi vị của sân vườn và tiếng đàn dương cầm “tứng, từng, tưng”. Ở xứ lạnh thì chắc khó mà có cảnh ngồi ngoài trời ngắm trăng sao và uống café “đá” như ở Việt Nam. Quả là khí hậu làm thay đổi văn hóa hưởng thụ ẩm thực của các vùng, miền và chính vì vậy mà cuộc sống con người ta thật là phong phú và hấp dẫn.

Đặc điểm của hầu hết các quán café gần nhà tôi là café sân vườn và chơi các thể loại nhạc xưa như Trịnh Công Sơn, Ngô Thụy Miên, Phạm Duy … hoặc nhạc Pháp của thập niên 70. Tôi rất thích các loại nhạc này vì tôi đã bắt chước các anh chị trong nhà nghêu ngao hát từ khi còn rất bé và nó theo đuổi tôi cho đến tận bây giờ. Ca sĩ thường không phải người nổi tiếng, nhưng chính vì vậy họ hát thật tự nhiên, không cầu kỳ và mang cảm xúc cho người nghe bằng chính sự bình dị, không phô trương của mình。Quán café ngày nay đã chú trọng đến vấn đề thiết kế tạo cho mình một nét riêng để thu hút khách hàng, nhưng nhìn chung là một không gian sân vườn rộng, thóang mát, âm nhạc du dương để khách có thể thư giãn vừa uống café, vừa chuyện trò to nhỏ với bạn bè, người yêu…

Tôi còn nhớ là tôi biết uống café khi vào đại học, thời đó, bạn bè gặp nhau chỉ biết rủ nhau ra quán … café vì chẳng biết đi đâu nữa. Có ngày tôi uống đến mấy cữ café và dần dà trở thành thói quen khó bỏ. Có lẽ có nhiều người giống tôi, nên tôi thấy “đi uống café” không còn là chuyện riêng của tôi mà có lẽ đã trở thành nét văn hóa của người thành phố. Với tôi đi uống café là một cách thư giãn nhẹ nhàng, tương đối rẻ tiền và có lẽ là không hại cho sức khỏe (nếu có chỉ là vì bạn hút thuốc khi uống café hoặc bị “muỗi cắn” mà thôi). Tôi thường uống café với bạn bè vào sáng Chủ nhật, vì đó là thời điểm mọi người đều thư thả và có thể khề khà đến trưa mới lết về nhà. Có muôn nghìn câu chuyện có thể nói trong một lần đi uống café như là để giải tỏa mọi áp lực sau một tuần làm việc mệt mỏi. Người nghe cũng rất hào hứng vì được bày tỏ chân thật chính kiến của mình hơn là chuyện cứ suốt ngày nghe sếp giảng giải mọi thứ.

Tôi không biết rõ lắm,  có lẽ uống café đã du nhập vào nước ta từ thời thuộc địa, nhưng cho đến giờ theo tôi nó là nét văn hóa rất riêng của người Việt, nhất là người thành phố. Tôi yêu nét văn hóa ấy biết dường nào!

1 comment:

  1. Nhìn mặt ông khách trong quán cafe thấy chán đời quá !!!

    ReplyDelete